DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tây Phương Cực Lạc Du Ký (Tế Công - Thái sinh)

Go down

Tây Phương Cực Lạc Du Ký (Tế Công - Thái sinh) Empty Tây Phương Cực Lạc Du Ký (Tế Công - Thái sinh)

Bài gửi  lyquochoang Tue Jul 08, 2014 8:30 am

HỒI 13: THĂM TỔ SƯ THUẬT ĐẠO LÝ THẬM THÂM VI DIỆU.

Tế phật: người tu hành không được xem bề ngoài mà nhận định người,nếu không dễ lọt vào chấp trước cực đoan,vào mạt thế đến nay,người đời trí tuệ thô thiển,bệnh chấp rất nặng,chỉ xem bề ngoài mà cho rằng đó là phật sống để lễ lạy,nếu như hôm nay lão nạp đi trên đường,có lẽ chẳng ai thèm nhìn,haha,phật sống thật,phật sống giả,trò ngoan biết được là tốt.
Thái sinh: ân sư nói câu này làm con không biết nên cười hay nên khóc,người đời đều muốn tìm bảo vật,bảo vật lại ở trong tâm,người đời đều muốn tu đạo,đạo ở hai bên,người đời muốn thấy phật sống,phật sống không ai nhận ra.
Tế phật: haha,không nhận ra mới tốt,lão nạp càng tự tại,cũng như con vậy,ở trước mặt con tìm Thái sinh,không biết Thái sinh chính là con.
Thái sinh: ân sư thật biết đùa.
Tế phật: trò ngoan,con không thấy hàng giả mạo sao,rất nhiều đó,ví dụ : đồ trang sức mạ vàng rất giống vàng thật,đá cẩm thạch qua xử lý như đá quí,thủy tinh qua xử lý rất giống kim cương.
Thái sinh: haha,ân sư như một viên bảo châu thật sự,bên ngoài phủ đầy bụi trần,có ai biết được,haha.
Tế phật: vậy thì cho con mượn được rồi.
Thái sinh: được ạ,trò ngu sẽ lau sạch sẽ để chiếu rọi người đời,dẫn dắt người có duyên đi vào con đường quang minh sáng sủa.
Tế phật: bây giờ không phải là đã mượn cho con hay sao ?
Thái sinh: đúng vậy cảm tạ ân sư.
Tế phật: bắt đầu xuất phát.
Thái sinh: con đã ngồi vững đài sen,xin ân sư khởi hành.
Tế phật: nghĩ đến câu "nhân bất khả mạo tướng" thì ta nhớ đến lục tổ đại sư,ông ta ngộ đạo sâu sắc nhưng dung mạo bình thường,lại không biết chữ,cứ nghĩ ông ta là người công nhân bình thường.Còn có Huệ Minh đại sư cũng như vậy,có một lần tại Hồ Bắc,chùa Qui Nguyên mời ông giảng kinh,toàn bộ chúng tăng và phật tử xếp hàng đợi chờ 3 ngày mà vẫn không thấy bóng dáng của ông ta,mọi người cảm thấy kỳ lạ thay,đợi đến ngày thứ tư,vị trụ trì trong lúc ăn cơm nhận ra Huệ Minh đại sư mới lật đật tiếp giá tại chay đường ,thì ra Huệ Minh đại sư đã đến chùa Qui Nguyên 5 ngày trước nhưng không ai phát giác ra,haha,những vị đại sư thời trước giải thoát như vậy,tự tại như vậy.
Thái sinh: haha,đây đúng là "chân nhân bất lộ tướng".
Tế phật: do đó,cái thể xác này có gì hay đâu,qua mấy mươi năm là thành đống xương khô,nếu như không tận dụng lúc còn sống siêng tu giới định tuệ,trừ đi tham sân si,đợi khi xác thân trở thành đống cát vàng thì hối hận đã muộn.
Thái sinh: nghiệp lực đúng là lợi hại thật.

Tế phật: nghiệp lực có thể chia làm 3 loại :
1.Cộng nghiệp - là nghiệp của cộng đồng.Nghiệp lực của cộng đồng là sao ? là nghiệp do tâm của người trong xã hội tác thành,tâm người hướng thiện thì cộng nghiệp thiện,cuộc sống như thế giới đại đồng,an định tường hòa;tâm người hướng ác thì cộng nghiệp ác,cuộc sống như tận thế vậy,người nào cũng bất an.
2.Gia nghiệp - là nghiệp của cả nhà,như tổ tiên phụ mẫu thường xuyên tạo lập công đức thì con cháu đời sau hưởng phước vô cùng,còn tổ tiên phụ mẫu tạo nghiệp không dừng thì đời con cháu sau này sẽ lụn bại hoang tàn.Đúng với câu "tích thiện chi gia tất hữu dư khánh,tích bất thiện chi gia tất hữu dư ương".
3.Cá nghiệp - là nghiệp của cá nhân mình tạo,cũng là sai lầm của tâm khẩu ý tạo ra đem lại hậu quả đau khổ cho mình.
Được rồi,đến thế giới cực lạc rồi,mau đảnh lễ tịnh thổ tổ sư.

Thái sinh: đệ tử đảnh lễ tham kiến tổ sư.
Tổ sư: hiền sinh miễn lễ,mời đứng dậy.
Thái sinh: đa tạ tổ sư từ bi.
Tổ sư: hiền sinh mang thân cư sĩ,cả nhà tu hành,vậy đạo lý "tại gia xuất gia,tại thế xuất thế,xuất thế nhập thế",con nên thâm nhập thể ngộ.
Thái sinh: vâng ạ,mong tổ sư từ bi khai thị.
Tổ sư: hiền sinh,đạo tràng nơi nào cũng có,gia đình tức là đạo tràng,chân tâm tức là đạo tràng,thành tâm tức là đạo tràng,lương tâm tức là đạo tràng,tín tâm tức là đạo tràng,từ bi tức là đạo tràng,nhẫn nhục tức là đạo tràng,nhưng đạo tràng thật sự lại trong tự tâm,không phải trên hình sắc.Ngày nay,người tu hành tại gia,nếu có thể tạo dựng hình ảnh gương mẫu,lúc nào cũng nhẫn nhục,hy sinh cống hiến,không tham không tranh,không thủ không xả,đó tức là gia đình đạo tràng.
Thái sinh: sao gọi là "không thủ không xả".
Tổ sư: "không thủ không xả",là cảnh giới cao nhất của thiền tông,"không thủ" là trong lòng không khởi lòng tham vọng niệm,đúng như là"tưởng thủ đắc chi tâm"."bất xả" là trong lòng không khởi ngã tưỡng chấp trước,đúng với câu"xả bất đắc chi niệm".đây chính là "bất thủ bất xả".
Thái sinh: không ngờ tâm cảnh của thiền tông lại thâm sâu như vậy,trách sao người đời khó nắm bắt bản ý chân thật của nó.....xin hỏi tổ sư "tại thế xuất thế" là ý gì vậy ?
Tổ sư: "tại thế xuất thế",là thân tại thế tục,tâm rời thế tục.đúng với câu "đi qua vườn hoa thân không dính một lá".
Thái sinh: xin thỉnh tổ sư từ bi khai thị,thế nào là "xuất thế nhập thế".
Tổ sư: xuất thế là tâm xuất thế,có tâm xuất thế là đạo tâm,là phật tâm.tâm phật,tâm đạo không được độc hưởng nên quản bố cho chúng sanh,độ người hữu duyên như tài thí,pháp thí,vô úy thí,nhập thế cứu khổ cứu nạn,đó là công việc nhập thế.Vì thế,xuất thế nhập thế là tinh thần của bồ tát.
Thái sinh: cảm tạ tổ sư từ bi khai thị,ngu sinh học được nhiều lợi ích.
Tổ sư: thật ra,công việc hiền sinh làm hôm nay chính là "xuất thế nhập thế".
Thái sinh: đệ tử không dám,đệ tử tài sơ học kém,không xứng "xuất thế nhập thế".
Tổ sư: xuất thế nhập thế,không phân giai cấp cao thấp,chỉ cần có một tấm lòng chân thành cứu độ chúng sanh,lúc nào cũng hành bồ tát đạo,từ bi,nhẫn nhục,trì giới,thiền định,bố thí,tinh tấn,đó chính là công phu xuất thế nhập thế.
Thái sinh: tổ sư quá khen,đệ tử sao có thể so bì với bồ tát,như thế không phải xúc phạm chư thiên thánh chúng sao ?
Tổ sư: hiền sinh,con phải biểt "dây cưa gỗ gẫy,nước nhỏ gạch thủng,tâm chuyên sự thành",chính vì sau khi lập đại nguyện,con toàn tâm toàn sức làm công việc phổ hóa.Sự thành tựu của Thánh Thiên đường hôm nay,nếu không phải nhờ vào nguyện lực của con thì đã bị bụi trần chôn mất.
Thái sinh: tổ sư quả nhiên thần thông quảng đại,ngu sinh một niệm một tâm đều chạy không khỏi tuệ nhãn của tổ sư.
Tổ sư: hiền sinh có biết để tu hành thì sức mạnh nào lớn nhất không ?
Thái sinh: sức mạnh nào ?
Tổ sư: đó là sức mạnh phát ra thệ nguyện từ trong tâm.
Thái sinh: vì sao ạ ?
Tổ sư: vì một người phát nguyện từ trong tâm thì sẽ nhớ mãi,đó sẽ là sức mạnh lớn nhất giúp tu hành,giống đại thệ nguyện độ sinh của quan thế âm bồ tát,nhờ vậy mới có thành tựu như ngày nay,nếu như quan thế âm bồ tát lúc bắt đầu tu hành không phát đại nguyện như vậy thì làm sao thành tựu sự thật "nhà nhà quan thế âm".Lại như địa tạng vương bồ tát có đại nguyện "địa ngục không trống thề không thành phật",do đó Ngài trở thành đại giáo chủ của địa ngục,cũng như Huyền Trang đại sư lập nguyện đi tây phương lấy kinh,kết quả là đã hoàn thành sứ mệnh,những chuyện thật như vậy nói lên rằng chỉ cần có một ý nguyện kiên định đốc thúc sau lưng làm cho họ tinh tấn không ngừng nên sẽ thành công.Do đó,niệm phật vãng sanh tây phương cũng vậy,cần phải phát nguyện từ tâm,nguyện sanh thế giới tây phương cực lạc,một lòng không đổi,nếu được như vậy thì vãng sanh có hy vọng rồi.
Thái sinh: cảm tạ tổ sư khai đạo,đệ tử hấp thu được nhiều lợi ích.
Tế phật: hôm nay thời gian đã trễ,hiền đồ đảnh lễ bái biệt tổ sư,chuẩn bị về đường.
Thái sinh: đệ tử đảnh lễ khấu biệt tổ sư.
Tổ sư: hiền sinh miễn lễ,mau đứng dậy.
Tế phật: hiền đồ ngồi vững,chuẩn bị về đường.
Thái sinh: con đã ngồi vững,xin ân sư khởi hành.
Tế phật: Thánh Thiên đường đã đến,Thái sinh hạ đài sen,hồn phách nhập thể.

HỒI 14: TẾ PHẬT GIẢNG ĐẠO,ĐẠO TRUNG HỮU ĐẠO,HIỀN SINH NGHE LÝ,LÝ TRUNG HỮU LÝ.

Tế phật: haha,"sắc không mê,người người tự mê",người đời thật đáng cười,trước mắt chỉ là tờ giấy mỏng nhưng khi thêm hình ảnh mỹ nữ in lên thì làm cho người già tâm động,người trung niên khuynh tâm,người thanh niên tình mê,người thiếu niên ý loạn,haha,đúng là thật kỳ diệu.
Thái sinh: lời ân sư hôm nay sao giống lời con cá mẹ nhắc con cá con trong hồ :"không được ăn mồi nhử,không được ăn mồi nhử",nhưng cá con không nghe lời,cứ muốn thử xem,kết quả là dính câu.
Tế phật: bởi vậy mới nói,người tu hành,cần phải có diệu trí tuệ quan sát trí,bởi vì người có diệu trí tuệ quan sát trí,thì khi nhìn,khi thấy,khi nghĩ đều thâm nhập vấn đề,mà không phải vấn đề thô thiển.Ví như có một cô gái,ăn diện rất xinh đẹp làm cho người nam sau khi nhìn phát sinh hâm mộ và ái luyến,nhưng trong mắt lão nạp,ta nói cô ta không đẹp.
Thái sinh: vì sao ạ ?
Tế phật: vì khi cô ta đi đến cái ao thì những con cá sẽ lặng xuống hết;đi đến cạnh cây,chim trên cành lại bay hết,đi trên đất,con kiến lại sợ bị đạp chết,có gì đẹp đâu.
Thái sinh: vì chúng nó không có nhãn quang ?
Tế phật: nhãn quang không phải vạn năng.
Thái sinh: vì sao vậy ?
Tế phật: con không tin thì đi vào chỗ tối xem có thấy gì không ?
Thái sinh: không thấy được.
Tế phật: có thể thấy thân thể của mình không ?
Thái sinh: không nhìn thấy,chỉ thấy trước mặt một mảnh đen tối.
Tế phật: không nhìn thấy thân thể có phải là con đã mất rồi không ?
Thái sinh: không,con vẫn còn nhận biết được mà.
Tế phật: đó chính là chân lý linh hồn bất diệt,do đó,người đời muốn chứng thực "duy vật luận" thì mở đèn sáng,muốn chứng minh "duy thức luận" thì tắt đèn,tự nhiên có thể lãnh ngộ một ít,không cần lão nạp nói khô cả họng để phân biện đâu.
Thái sinh: ân sư nói đúng,con mắt không phải vạn năng,nó chỉ hữu dụng trong thế giới hữu hình còn trong thế giới vô hình thì vô dụng.Ví như người trong mộng,không cần dùng mắt vẫn có thể thấy được tất cả,không dùng tai vẫn nghe được âm thanh,không dùng miệng mà có thể nói chuyện,đó đúng là thật vi diệu,có phải không ?
Tế phật: do đó tất cả đều là pháp nhân duyên.
Thái sinh: pháp nhân duyên là sao ?
Tế phật: pháp nhân duyên là nhân duyên hòa hợp tắc sanh,nhân duyên không hợp tắc không sanh,ví như con người tại thế gian muốn nhìn một đồ vật thì cần 5 loại nhân duyên mới thấy,nếu như không đủ 5 loại nhân duyên này thì không thấy được.
Thái sinh: thật sao ?
Tế phật: nếu không tin thì ta phân tích cho nghe,thứ nhất là người này cần có cảm giác của ý thức,anh ta mới cảm giác được.Thứ hai là anh ta không bị mù,nên anh ta mới nhìn thấy.Thứ ba là phải có ánh sáng.Thứ tư là vật phải có hình thể mới nhìn được.Thứ năm là không có vật ngăn trở ở giữa mắt và vật.
Thái sinh: vậy con người sống trong thế gian khổ hải này cũng là nhân duyên hòa hợp sao ?
Tế phật: đúng vậy,con người sống tại thế gian cũng do nhân duyên hòa hợp tác thành,nói ở bên trong là nhân quả nghiệp lực mới tạo thành "nhân",cũng ví như là "hạt giống",nói ở bên ngoài là thân thể cha mẹ gọi là "duyên",cũng ví như là "mảnh đất",vì thế hạt giống gieo vào mảnh đất,khai hoa kết trái,cũng ví như nhân quả nghiệp lực của mình phối hợp với thân thể cha mẹ sanh ra một con người.Còn nếu không đủ nhân duyên thì không có con người,nguyên lý là như vậy.
Thái sinh: vì thế linh hồn học có lúc bị người đời cho là mê tín,thật là oan uổng thay ?
Tế phật: vấn đề này cứ như tây y không thừa nhận châm cứu của đông y,y học không thừa nhận sự tồn tại của khí mạch vậy,vì khí mạch trong người không có hình tướng như mạch máu và gân xương,nhưng khí mạch thật sự tồn tại.Do đó,trí tuệ của con người là có hạn,nếu như con người một lòng muốn tìm hiểu thế giới hữu hình này thì như vào "mê hồn trận" vậy,không biết cách nào ra.Vì thế,thế giới hữu hình là sinh sinh hóa hóa,là không ngừng luân hồi,chỉ có mưu cầu trí tuệ vĩnh hằng mới thoát khỏi phiền não và đau khổ.
Thái sinh: ân sư nói đúng,nếu như người đời cho rằng "người chết như đèn tắt",thì thế giới này sẽ đại loạn mất,vì ai cũng chỉ lo cho mình mà không màng lợi ích của người khác,càng không sợ nhân quả sau khi chết,nếu như vậy,xã hội sẽ xuất hiện cướp đoạt,mạnh hiếp yếu,đến sự trói buộc của pháp luật cũng bó tay.

Tế phật: bởi vì trong lúc khoa học càng tiến bộ,quan niệm đạo đức càng bạc nhược,lại có một số người nghĩ rằng mình đang ở đỉnh điểm của thời đại,thật ra là đến đường cùng rồi.Do đó,phật đà ở 2500 năm trước đã có dự ngôn: sau khi ta<thích ca mâu ni phật> niết bàn 1000 năm là thời kỳ chánh pháp,2000 năm là thời kỳ tượng pháp,2000 năm trở về sau là thời kỳ mạt pháp.Thời kỳ chánh pháp,học phật dễ dàng.Thời kỳ tượng pháp,học phật đã khó.thời kỳ mạt pháp,chúng sanh căn tánh mê muội,học phật càng khó,nhưng nếu chịu khó niệm phật thì lại khác,bởi vậy nên biết,pháp môn niệm phật quí báu như thế nào ?

Thái sinh: thật đúng vậy,ân sư vì tiếp dẫn nhiều người học đạo hơn,tốn hết tâm sức,hôm nay lại thay đổi cách hóa độ,tin rằng sau khi quyển sách này xuất bản,nhất định trân quí dị thường,người người trợ in,người người tranh đọc,người người niệm phật,mọi người đều là phật tâm phật khẩu phật bồ tát,sống trong sa bà thế giới như phật quốc,lấy phàm trần hóa thành liên bang mới là ý nghĩa chính của quyển sách này.
Tế phật: haha,a di đà phật,thiện tai,thiện tai,hôm nay thời gian đã trễ,hồi du ký này hoàn thành tại Thánh Thiên đường.
Thái sinh: haha,thật vi diệu,không ngờ Thánh Thiên đường cũng ăn gian được một hồi.
Tế phật: đây chính là "tâm tịnh tức cõi phật tịnh".
Thái sinh: a di đà phật,thiện tai,thiện tai.
Tế phật: ta về đây.

HỒI 15: SƯ ĐỒ LUẬN ĐẠO,VIÊN MÃN VIÊN THÔNG,NGUYỆN NGƯỜI NGƯỜI THÀNH PHẬT THÀNH TIÊN,THÀNH THÁNH THÀNH HIỀN.

Tế phật: trước tác du ký,khổ nhọc chư sinh,quyển du ký này tuy khá ngắn nhưng tâm nhớ nghĩ đến chúng sanh của tiên phật thì miên trường,hy vọng người đời xem niệm phật quan trọng hơn sinh mạng của mình,nỗ lực niệm phật mới lìa khổ được vui,siêu thoát khổ hải.
Thái sinh: lời của ân sư làm như quyển du ký này sắp kết thúc vậy,như thế thì sơ sài quá.
Tế phật: tiên phật suy tính khổ tâm,một lòng quyết định làm đơn giản,chỉ cầu cốt tủy thôi,nếu xem quyển du ký này như tiểu thuyết thì thật là ngu dại,là người vô phước.
Thái sinh: sao lại kết thúc nhanh như vậy ?
Tế phật: cũng chỉ vì khoản tiền trợ in khó được,vì muốn lưu truyền xa rộng nên không thể không giảm bớt,do đó sau khi trải qua sự thương lượng của tiên phật đã kết thúc sớm.
Thái sinh: thì ra là vậy.
Tế phật: haha,hôm nay đúng 15,cũng là hồi cuối của cực lạc du ký,ta nghĩ khỏi đi nữa,đến ngắm trăng được rồi.
Thái sinh: ngắm trăng như thế nào ?

Tế phật: bây giờ ta dạy con ngắm trăng,mỗi tháng 15 âm lịch là lúc trăng tròn,tu hành muốn công đức tròn đầy thì phải như mặt trăng hôm nay vậy,sạch sẽ trong sáng,tròn đầy không khuyết.Đường viền ngoài trăng tròn là một cái vòng,đạo lý giống như một cái vòng,quay tới quay lui,có thể cao có thể thấp,có thể buông có thể thu,từ bên trái đi lên,từ bên phải đi xuống,từ bên phải đi lên,từ bên trái đi xuống,như thế gọi là viên thông,cũng là viên dung,càng là viên mãn,tu hành cũng vậy,nếu nhưng giảng đạo lý quá hà khắc thì không viên thông,quá dễ dãi thì không hợp trung đạo,quá nghiêm túc thì thật gượng gạo,cũng như trái banh vậy,trái banh hình tròn nên có thể lăn được,nếu như nó hình tam giác hay đa giác thì lăn không được bao lâu sẽ ngừng lại.Ví như bánh xe vậy,vì bánh xe hình tròn nên xe mới chạy được,nếu như bánh xe hình tam giác hay tứ giác thì người ngồi xe thật đau khổ,giảng đạo cũng vậy,phải như trái banh,bánh xe mới được,nếu không thì người nghe mê vọng,người nói hồ đồ,do đó giảng đạo,thuyết đạo phải biết đạo từ đâu đến,đạo từ vô cực đến,vì thế đạo là một mảng trống vắng thanh tịnh viên mãn,con người nếu có thể lãnh ngộ đạo lý của vô cực thì làm sao xảy ra chướng ngại được,chỉ cần tự mình thường xuyên giác ngộ,tìm gốc tìm nguồn,không bị ngoại duyên thế tục phiền nhiễu,thân này là phật,phật tại tự tâm,tự tâm là phật,phật và chúng sanh bình đẳng,chỉ khác là mê hay ngộ,người mê tự cho mình là lớn - càng mê,đó là tánh của chúng sanh,người ngộ tự cho mình nhỏ,một niệm giác ngộ như thế,lúc nào cũng ôm phật tâm phật niệm,niệm niệm giác tánh,niệm niệm vô niệm,niệm niệm vô trụ thì là người phi phàm.
Do đó người mê tự mê và làm người khác mê,cống cao tự đại,nâng cao bản thân,phê bình người khác,nghĩ là việc vui,chúng sanh mê muội,chấp trước không buông,ta hy vọng quyển sách này sau khi hoàn thành có thể khơi dậy giác tánh của chúng sanh,lúc nào cũng tự kiểm điểm,phản quang tự chiếu,không nên làm chuyện xằng bậy,nên biết kinh kim cang có nói: " không thể lấy 32 tướng mà thấy như lai,nếu lấy 32 tướng thấy như lai thì chuyển luân thánh vương cũng là như lai".Do đó mà thấy,phật tại tâm cầu,không phải hướng ngoại,tự tánh là phật,tự tánh là chơn.

Thái sinh: hình như ân sư hôm nay tâm huyết sôi sục,thuyết đạo liên miên,trò ngu thể ngộ được nhiều ích lợi,chúng sanh tánh mê,tin rằng trải qua lời kêu gọi thống thiết của ân sư sẽ thức tỉnh,sẽ hướng vào trong tâm khai quật bảo vật.
Tế phật: haha,hiền đồ quả thật không đơn giản,có thể cho chúng sanh một viên bảo vật vô giá,lão nạp hy vọng chúng sanh mau tìm lại bảo vật này,cố gắng lau sạch,cố gắng trân trọng,một khi mất đi thì sẽ rơi vào lục đạo luân hồi.
Thái sinh: ân sư nói đúng,nhưng miếng bảo vật này gần như đã mất dạng trong tâm hồn con người,vậy họ làm sao biết bảo vật mà ân sư nói là cái gì.
Tế phật: hiền đồ,con nói đúng,hôm nay,ta nhân dịp này nói rõ cho chúng sanh biết vật báu tâm linh này,để họ có thể ứng dụng,bất luận là ở đâu,tại nơi công cộng,tiếp xúc với người khác hay trong gia đình,có thể làm bùa hộ thân tốt,cũng là vật báu hộ thân đời đời kiếp kiếp.
Thái sinh: vậy thì làm phiền ân sư.
Tế phật: haha,bảo vật này người nào cũng có,chỉ có chôn sâu hay cạn,có cái đã rỉ sét,nhưng không quan trọng,chỉ cần con nhẫn nại,từ từ lau sạch thì cũng như lúc đầu vậy.
Thái sinh: thật sao ?
Tế phật: đương nhiên rồi,chẳng lẽ lão nạp lại lừa người ?
Thái sinh: vậy thì khai quật vật báu này như thế nào ?
Tế phật: rất đơn giản,chỉ cần trong tâm khởi phát hỷ duyệt niệm phật.
Thái sinh: được vật báu này có lợi ích gì không ?
Tế phật: Ồ,quá ích lợi chứ,1.có thể làm cho thân tâm khỏe mạnh;2.làm cho gia đình viên mãn;3.làm cho xã hội an hòa;4.làm cho người bệnh lành bệnh;5.làm cho bản thân vãng sanh cực lạc.
Thái sinh: thật tốt quá.
Tế phật: lẽ đương nhiên,chỉ có những người ngoan cố,không tin lời lão nạp,lòng tin không đủ,thì bảo vật sẽ trở nên rỉ sét,sản sinh độc tố,những người như vậy chỉ có thể ôm bệnh đau đớn,trầm luân bể khổ thôi.
Thái sinh: ân sư nói đúng,phàm người nào muốn tìm lại vật báu vô giá thì mỗi ngày cố gắng phát tâm hỷ duyệt niệm phật,báu vật tự nhiên được,khi được báu vật rồi thì tất cả đều trở thành đồ phế thải.
Tế phật: haha,tự tâm là báu,tự tánh là báu,tự tâm là phật,tự tánh là phật,phật ở trong tâm,phật vốn không rời,muốn thành phật,muốn thành quỉ,tự mình lựa chọn,muốn sáng sủa,muốn đen tối,tự mình chọn;muốn cực lạc,muốn địa ngục,tự mình tìm kiếm,lão nạp đã nói hết lời,chúng sinh không giác ngộ thì ta làm được gì,hiền sinh đại nguyện,thân tâm mệt mỏi thì làm được gì,haha.
Thái sinh: haha,ân sư cười đời,trò ngu cũng cười một cái.
Tế phật: haha,kết cục cũng xong trách nhiệm.
Thái sinh: haha,con cũng tạm thời an lòng,cảm tạ ân sư không từ lao nhọc vì chúng sinh phấn đấu đến cùng.
Tế phật: lão nạp lao nhọc đã quen từ lâu.
Thái sinh: ân sư được mọi người ngưỡng mộ sùng bái là đúng thôi.
Tế phật: hôm nay đến đây chấm dứt,nguyện cực lạc du ký phổ hóa khắp nơi,ánh sáng Thánh Thiên chiếu rọi thế nhân.
Thái sinh: nguyện Thánh Thiên độc giả đều thành thánh thành hiền,thành tiên thành phật.
Tế phật: ta về đây.
Thái sinh: khấu biệt ân sư.....

xin thường niệm (Nam mô a di đà phật).

HẾT.

lyquochoang

Tổng số bài gửi : 87
Location : hochiminh
Registration date : 07/12/2011

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết